Nghĩ đến đi Sapa, tôi nghĩ ngay đến những chuyến tàu đêm, nghĩ đến thị trấn ướt sương lạnh vào buổi sáng sớm, nghĩ đến những bếp đồ nướng đỏ than, nghĩ đến con phố Cầu Mây hẹp và dốc, mặt đường ướt nhẹp với hai bên là hàng quán cafe ồn ào, xinh đẹp.
Vùng đất này có thể rét buốt ngay giữa tháng 6, đi dạo ở đâu cũng có thể hít hà đầy phổi cái bầu không khí trong lành của núi cao, và thích nhất là buổi sáng chen chân vào một tiệm nhỏ ven đường, gọi một ly cafe thơm và một miếng bánh táo giòn ngọt để nhâm nhi và ngắm mây bay lững lờ trước mặt. Xung quanh rất yên lặng và âm thanh bạn nghe thấy đôi khi chỉ là những tiếng bước chân vọng lại từ những thềm đá xa xa.
(Ảnh: Huy Lee)
Sapa là một chuỗi những cảm xúc nho nhỏ mà đáng yêu như thế, chỉ nhắm mắt nghĩ đến thôi đã thấy lòng nhẹ nhàng bình yên. Thế mà bẵng đi vài năm, tôi trở lại Sapa khi thành phố đã trở thành điểm du lịch đang được đầu tư “khủng”. Tự nhiên, có nhiều cái cảm thấy Sapa chẳng còn là Sapa nữa. Con phố Cầu Mây nhớp bùn vì những xe tải chở đất cát đến các công trường đang thành hình khách sạn, cả một khu phố lóng lánh ánh đèn của các hàng cơm, quán nhậu… những con đường heo hút xinh đẹp trong ký ức nêm chật kín người.
Sapa bây giờ đông đúc, ồn ào, và sẽ thật khó nếu bạn muốn tìm một chốn dừng chân ở đây để nếm trải lại cái cảm giác “lặng lẽ Sapa” ấy.
“Ngôi làng nhỏ” đẹp như châu Âu ẩn mình dưới thăm thẳm núi rừng
Nổi lên khoảng 2 năm về trước, đến bây giờ – mỗi khi nhớ nhung Sapa, tôi lại chọn Sapa Jade Hill làm điểm dừng chân của mình. Một khu biệt thự xinh đẹp, nhỏ nhắn nằm bên thung lũng xanh thẳm.
Xe chở chúng tôi vào một con đường gần trung tâm thị trấn. Sapa Jade Hill nằm lặng lẽ ở cuối con đường mòn đó, im lìm chìm trong sự tĩnh lặng của một buổi sáng mùa xuân. Lối vào khu biệt thự trồng những khóm cây hoa được cắt tỉa duyên dáng tạo nên một khung cảnh tách biệt hoàn toàn với những con đường ngổn ngang đất đá ngoài kia. Con đường đi giữa nối các biệt thự với nhau được lát đá với những bậc thang dẫn lên hiên nhà, đáng yêu như một ngôi làng Bắc Âu.
Mỗi căn biệt thự của Sapa Jade Hill đều được thiết kế xinh xắn và ấm cúng. Có 4 loại biệt thự khác nhau, tương ứng với 2 – 3 phòng ngủ, và vị trí khác biệt. Mở cửa vào, bạn không khỏi thốt lên thích thú vì căn phòng nhỏ nhắn, ở được 4 – 5 người nhưng bài trí vô cùng thông minh và rộng rãi. Những tấm vải in màu chàm vắt ngang như một điểm nhấn sinh động cho cái “gốc gác” dân tộc. Một chiếc lò sưởi ở góc nhà, một bộ sofa đáng yêu ngay đối diện. Ban công nhìn thẳng ra thung lũng, nơi bạn có thể mở cửa và bước ra ngoài vươn vai, hít hà mùi núi rừng trong khi phóng tầm mắt ngắm nhìn thung lũng với hoa đào, hoa mai đang vào độ nở rực rỡ. Mọi chi tiết đều rất vừa vặn, lại là sự pha trộn hài hoà giữa phong cách kiến trúc phương Tây và những chi tiết, chất liệu mang đậm màu sắc dân tộc. Thế nên ở trong một không gian tưởng như là Tây thế ở Sapa, mà lại chẳng mất đi cái bản sắc, cái hương vị Sapa nồng ấm, the hăng như mùi thuốc chàm nhuộm.
Được đầu tư xây dựng tinh tế như thế, vậy nên góc nào của Sapa Jade Hill cũng có thể chụp ảnh đẹp. Từ con đường lát đá cho đến những hàng cây hoa khẳng khiu, hay bờ tường mọc hoa dại xinh xắn. Đi một lúc mà phải dừng lại chục lần chỉ để chụp ảnh, vì nếu không thì có lỗi với cái “ngôi làng” xinh đẹp này quá!
Lâu rồi mới tìm lại được những cảm giác “rất Sapa”
Trong tôi, Sapa bao giờ cũng có một màu ghi bàng bạc.
Không hiểu sao, lúc nào khi nhớ đến Sapa tôi cũng nghĩ đến cái màu ghi bạc ấy đầu tiên. Màu của buổi sớm tinh mơ khi chuyến xe khách chở từ Lào Cai lên thị trấn. Màu của những đám mây bay ngang người, màu bề mặt đá lạnh của nhà thờ, của khu quảng trường rộng thênh thang, màu của những lớp rừng cây ẩn hiện trong sương vào những buổi sáng trời lạnh. Cái màu ghi lặng lẽ nhưng dễ chịu, vừa có chút gì cô đơn nhưng lại rất thoải mái.
Nghĩ về Sapa, đó cũng là những cảm giác đầu tiên dấy lên trong tim. Vừa là một thị trấn yên tĩnh trầm mặc, nhưng lại rất dễ chịu khi thả bộ khắp các con phố cheo leo. Vừa khiến mình thấy thật cô đơn và lẻ loi, nhưng đồng thời lại khiến mình tận hưởng cái đẹp đơn giản của nỗi buồn yên ả ấy.
Cũng lâu rồi, kể từ khi Sapa được quan tâm, nơi này cũng chẳng tạo cho tôi cái cảm giác buồn bã mà dễ chịu ấy nữa. Cũng chẳng còn cái cảm giác đầm ấm bên bạn bè, co ro chạy dưới cơn mưa lạnh Sapa, rồi đưa tay lên miệng xuýt xoa vì rét quá. Sapa đông đúc, chỉ nghe tiếng gọi nhau thôi đã thấy đau đầu. Ra ngoài hàng ăn, vừa phải chen chúc, vừa phải gào khản cổ để nói chuyện. Tự dưng thấy mệt đầu, cứ như thể đùng một phát lặn lội đường xa lên Sapa, mà ngồi ăn lại như thể ngồi ở hàng nhậu giữa Mai Dịch.
Chính vì thế, tôi thích nhất ở Sapa Jade Hill là sự yên tĩnh. Khu biệt thự và bungalow nằm tựa lưng vào núi Hàm Rồng, lại nhìn ra thung lũng Mường Hoa, cách thị trấn cũng những 1km và hoàn toàn tách biệt khỏi sự ồn ã, xô bồ của một Sapa “mới”. Buổi sáng tinh mơ có thể ra ngoài ban công, vươn vai hít hà cái mùi cỏ cây, mùi nhựa thông, mùi của những bông hoa ướt sương, mùi của những đám mây bồng bềnh bay lãng đãng. Rồi chỉ cần không nói một câu nào, bạn có thể nghe được tiếng gió xào xạc xung quanh, nghe được tiếng động rất nhỏ của cỏ cây vì một con sóc vừa chạy vụt qua, hay một chú chim vừa bay ngang cành lá. Rồi tiếng ríu rít của những con chích bông, hoạ mi văng vẳng trong không gian u tịch của núi rừng. Ôi cái sự yên lặng dễ chịu, những thanh âm trong trẻo của thiên nhiên. Bạn chẳng thể tìm đâu khác ở thị trấn này cái không gian trong lành, đẹp đẽ và thanh khiết như thế này nữa.
(Ảnh: Trần Thị Thùy Dung)
Nhưng chẳng lẽ, đến đây rồi lại chỉ quanh quẩn trong khu biệt thự mà thôi? Không chứ! Buổi trưa, rảo bộ một đoạn xa xa ra phố Cầu Mây ăn một bữa trưa thật ngon lành với cá suối, với lẩu cá hồi, cá tầm. Thế rồi lại xuôi lên khu xa xa hơn một chút, uống một ly cafe ở Gem Valley và ngắm thung lũng trong nắm chiều. Nghỉ ngơi một lúc chán chê rồi lại vòng về thị trấn, chen chân qua đám du khách để mua một túi hạt mắc ca béo bùi, túi hạt dẻ nóng ngọt lịm, ghé vào chợ tìm dăm món đồ thổ cẩm xinh xắn, rồi lại thong dong về lại khu biệt thự nghỉ ngơi.
Cả ngày trôi qua dễ chịu như thế, đến chiều muộn lại ra cái ban công ngắm thung lũng chuẩn bị chìm vào bóng tối mờ mờ của buổi hoàng hôn. Tối đến, thích thì rủ nhau ra ăn đồ nướng trong cái lạnh buốt của tối vùng cao, không thì ngồi trong phòng nấu ăn nhẹ nhàng, uống ly rượu vang bên lò sưởi, nói chuyện phiếm đến sáng cũng chẳng thấy chán. Ánh lửa bập bùng trong căn phòng này, không gian yên tĩnh ngoài kia, một Sapa đang chìm vào giấc ngủ thật yên ắng và dễ chịu.
Ở trong căn biệt thự hay bungalow cọ nhỏ xinh mà ấm cúng này rồi, mới thấy trọn vẹn cái cảm giác ấm áp, cái cảm giác nhẹ nhàng khi được đứng giữa thiên nhiên miền núi cao, cái cảm giác khoan khoái khi được hít thở không khí trong lành, được ngắm cảnh núi rừng xinh đẹp, được quây quần bên người thân. Sẽ thật tuyệt nếu bạn chọn đây làm điểm đến cuối tuần, bởi chẳng mất thời gian lái xe lâu (đi khoảng 4-5 tiếng), vừa có cái gout rất riêng lại vừa hài hoà với vẻ đẹp của rừng núi, cũng tách biệt hoàn toàn với sự ồn ã của một Sapa đang thay áo và chẳng quá xa để bạn có thể ghé vào trung tâm thị trấn thường xuyên.
Một bông hoa xinh đẹp giữa núi rừng
Tôi nghĩ, điều tuyệt vời nhất mà Sapa Jade Hill mang đến – không chỉ là một khu resort/nghỉ dưỡng đẹp và có giá phải chăng, mà còn bởi cách nơi này giữ gìn cái không khí của một Sapa mà ai cũng nhớ đến. Sapa Jade Hill cẩn trọng tôn vinh vẻ đẹp của văn hoá Sapa, nhưng cũng biết cách giao thoa hài hoà với những giá trị mới, để khách ghé thăm không ngừng phải ố á vì sự sáng tạo và tinh tế của những người tạo ra nó.
Và, điều khiến người ta vẫn sẽ quay lại Sapa Jade Hill hoài mãi, chính là cái hương vị quen thuộc khó gọi tên của một Sapa mà chúng ta đều nhớ. Cái cảm xúc lạc mình giữa thiên nhiên to lớn và đẹp đẽ phía trước, cảm nhận sự dễ chịu len lỏi tới từng tế bào khi hoà mình vào cái ẩm lạnh của sương sớm, của mây bạc, của núi rừng buổi sớm. Và nhất là cảm giác ấm áp cực kỳ khi cùng ngồi dưới ánh lửa đang bập bùng trong lò sưởi, bên trong vùi một hai củ khoai lang, được ngà ngà say vì ly rượu vang và cười không ngớt vì những câu chuyện lần đầu được kể trong căn biệt thự nhỏ. Và đôi khi, chỉ cần như vậy thôi cũng đủ để bạn yêu hơn một miền đất, và cứ sẽ nhớ mãi nơi ấy vì những cảm xúc, những hình ảnh đẹp đến nhường này.