Chuyến xe đưa chúng tôi tới Sapa dừng lại ở Lao Chải vào khoảng 4 giờ chiều. Lúc này, Sapa đã chuyển sang tiết chiều tà, trời lạnh hơn và thung lũng có một màu xám bàng bạc vì tắt nắng. Mây bắt đầu bay lững thững ngang người. Một khung cảnh yên tĩnh và dễ chịu, khác hẳn sự nhộn nhịp ồn ào trong thị trấn mà xe chúng tôi vừa lướt qua.
Sapa vẫn như vậy, đứng giữa cái lằn ranh của sự đổi mới và những dấu vết của một thị trấn vùng cao nhiều bản sắc. Tôi chợt nhận ra, dù thời gian có thay đổi nơi này như thế nào, Sapa vẫn giữ một vị trí thật đặc biệt trong trái tim của tất cả chúng ta. Chúng ta có đi xa và đi nhiều nơi đến đâu, hoặc thậm chí nói đã chán Sapa đến tận cổ, thì sẽ đến một ngày – chúng ta nhớ da diết cái lạnh buốt của Sapa, nhớ thung lũng thơm mùi cỏ cây, mùi ẩm ướt của những đám mây bạc, nhớ những buổi chiều tà rét thấu tâm can, những buổi tối xuýt xoa bàn tay trong áo ấm để xuống thị trấn ăn thịt nướng. Và thế là, ta lại mộng mơ một chuyến đi tới thị trấn mờ sương này, để một lần trải nghiệm lại những cảm giác thân thuộc sẽ chẳng bao giờ quên ấy.
Lần này, để tránh sự xô bồ và những khu công trường xây dựng mini rải rác khắp nơi, chúng tôi chọn Sapa Jade Hill làm nơi dừng chân để trải nghiệm Sapa một cách trọn vẹn và gần gũi nhất. Một lựa chọn mà đến bây giờ khi viết lại những dòng này, tôi vẫn mỉm cười vì hoá ra, giữa những ngổn ngang của một điểm du lịch đang phát triển, vẫn tồn tại những “ngôi làng” ấm cúng, xinh đẹp và tinh tế đến như vậy.
Đi ngược lại với những phong cách sang chảnh hoặc trẻ trung, màu mè… Sapa Jade Hill vẫn làm người ta bâng khuâng về vẻ mộc mạc với tông màu trắng sáng của đá và màu nâu của gỗ, cọ. Những con đường ngoằn ngoèo trải đá, những khóm hoa được chăm kỹ càng rực rỡ như những đốm lửa nhỏ lấp lánh trong màn sương mờ. Tôi ngất ngây khi đặt chân đến đây, trong buổi hoàng hôn đang dần buông ấy, và nhìn ngắm những căn bungalow cọ nhấp nhô trên sườn đồi, những dây đèn vàng được chăng khắp các bụi cây cao, tạo thành khung cảnh lung linh như một ngôi làng xinh đẹp nào đó ở Bắc Âu. Phóng tầm mắt xuống thung lũng đang dần vùi mình vào giấc ngủ, cái lạnh tê buốt mùa đông của Sapa ùa vào lồng ngực và từng kẽ áo hở – khi ấy bỗng thấy trái tim như ngưng một nhịp đập vì cảnh vật xung quanh vừa đẹp, vừa nên thơ như vậy.
Trong mỗi bungalow của Sapa Jade Hill đều nổi tiếng với cách bài trí xinh xắn và gọn gàng, dễ khiến bạn phải reo lên khi bước vào. Không cần lò sưởi như Nest Villa nhưng sao ấm cúng khác lạ bởi một màu gỗ xưa nguyên bản. Vách kính ban công sát giường để nằm trong phòng hay bình yên tựa ghế ngoài ban công cũng ngập tràn một biển mây phía trước.
Một căn bungalow thật xinh xắn với những điểm nhấn hài hoà, màu sắc nhẹ nhàng mộc mạc tạo cảm giác dễ chịu khi bước vào. Tôi cứ thi thoảng lại reo lên khe khẽ khi nhìn thấy những chi tiết của văn hoá dân tộc được đan cài thật khéo léo chứ không bừa bãi và thừa mứa. Một bức tranh màu chàm của người H’mông trên tường gỗ, một tấm khăn thổ cẩm vắt ngang giường, hay chiếc bồn gỗ pơ mu của người Dao đỏ trong phòng tắm – đủ để khiến ta cảm nhận được màu sắc văn hoá của vùng đất này.
Sẽ chẳng thoải mái chút nào nếu chúng ta muốn nhấm nháp trọn vẹn hương vị của một vùng đất kỳ vĩ như Sapa, nhưng lại từ chối hoà mình vào thiên nhiên, hay trải nghiệm nơi đó một cách gần gũi nhất.
Một trong những trải nghiệm tôi sẽ nhớ mãi về chuyến đi Sapa lần này, đó là lúc chúng tôi thức dậy vào một buổi sáng sớm tinh mơ, trời còn lạnh buốt, kéo rèm ban công ra để ngắm nhìn bình minh lên, những gì thiên nhiên thết đãi chúng tôi vào buổi sáng hôm đó thật sự không một bút mực nào có thể tả xiết.
Đứng ở ban công nhìn ra thung lũng, một màn mây trắng buốt che phủ toàn bộ tầm nhìn. Thế rồi, một cơn gió thổi qua, dãy núi đằng sau dần ló rạng một mảng ở đỉnh núi, khung cảnh đẹp như một bức tranh thuỷ mặc – mà đến bây giờ, mọi khả năng diễn đạt bằng từ ngữ của tôi đều thất bại. Mỗi lần mở mắt, mỗi lần mây thay đổi, dãy núi đằng sau lại hiện lên theo một hình ảnh khác. Khi thì là đỉnh núi, lúc lại là một mảng sườn núi, khi thì hai chóp đỉnh xa mờ. Vừa thật, vừa ảo, cảm giác như một giấc mơ, một nơi không có thực mà lại đang hiển hiện trước mắt.
Và tất cả những trải nghiệm ấy, thật kỳ diệu – khi chúng tôi được ngắm nhìn khi đang nằm trên chiếc giường êm ái nhìn thẳng ra ngoài ban công cửa kính, với một ly trà gừng ấm nóng trên tay. Hoặc ngay cả khi đang ngâm mình trong bồn tắm gỗ, hé mở tấm rèm thổ cẩm tôi cũng bắt gặp khung cảnh thơ mộng ấy qua lớp cửa kính đang mờ mờ vì hơi nước nóng. Khi đã no nê ngắm nhìn và nghỉ ngơi, chúng tôi ùa ra cửa, để hít hà cái mùi hương của buổi sớm mai, để tận mắt ngắm được màu trắng xám của những đám mây. Chưa bao giờ lại cảm nhận được thiên nhiên Việt Nam mình kỳ ảo đến thế, và có lẽ khi chúng tôi ngao du khắp thế giới – cái cảm xúc của buổi sớm mai ấy vẫn sẽ là mãi mãi, và chẳng bao giờ phai nhạt.
Vẫn còn rất nhiều những cảm xúc khác mà chúng tôi trải nghiệm trong vài ngày ngắn ngủi ở Sapa Jade Hill. Khu bungalow cọ chúng tôi đã ở qua một đêm, vừa có cái ấm áp đặc trưng của Sapa Jade Hill, vừa xen lẫn cái mộc mạc, giản dị của thiên nhiên với mùi cọ, mùi gỗ ấm nồng, dễ chịu.
Một điều đặc biệt nữa, ấy là trên con đường dẫn vào khu bungalow cọ ấy, là cả một con đường núi ngoằn ngoèo với một bên là vách dương xỉ nguyên sơ, một bên là mênh mông biển mây gần chạm bàn tay. Biển mây mênh mông, cuộn trắng muốt như thể ở dưới kia mới là trần gian, còn ở đây – nơi bạn đứng là một thiên đường cao vợi. Con đường như một bí mật nhỏ, một bất ngờ, một món quà choáng ngợp cho những ai bỏ công sức đi tìm, và được gửi tặng những cảm xúc như lặng đi khi ngắm nghía mênh mông mây trời ở ngay tầm tay với.
Đó là cảm xúc mà tôi yêu thích nhất trong suốt chuyến đi của mình: Sự ấm cúng, thân tình, và cảm giác thoải mái khi được ở bên cạnh những người thân yêu, trong một khung cảnh rất tình như nơi này.
Bạn có thấy trái tim mình như mềm đi không khi nghĩ đến cảnh cùng bạn bè quây quần bên lò sưởi, cùng nướng khoai, cùng nhâm nhi ly rượu vang và biết bao nhiêu câu chuyện không bờ, không bến. Đêm Sapa rất lạnh, hãy lấy một chiếc chăn đắp hờ và cùng nhau tâm sự những điều chưa bao giờ chia sẻ. Hay cảm giác buổi sáng thức dậy, tất cả cùng ùa ra ban công ngắm nhìn buổi bình minh thung lũng, cùng kê ghế ngồi thưởng trà và say sưa chờ đợi cảnh đẹp tiếp theo thiên nhiên sẽ bày ra trước mắt. Sapa có thể rất rộng lớn và ồn ào, nhưng đó là đâu đấy xa ngoài kia, chứ không phải trong căn phòng nhỏ ấm áp và xinh đẹp nhường này.
Tôi sẽ nhớ nụ cười dễ chịu của bạn lễ tân khi đón chúng tôi tới Jade Hill, và ly trà nóng thơm mùi quế được bày ra trước mắt. Người Sapa nồng ấm và nhiệt thành, tôi cảm nhận được điều đó rõ nhất qua cách đối đãi của các bạn nhân viên bản địa nơi này, dễ thương lắm!
Chuyến đi Sapa ngắn ngủi, nhưng nếu bạn hỏi – tôi có thấy vui không, câu trả lời chắc chắn là có, hơn thế. Sapa có thể ồn ào, có thể hơi xô bồ, có thể có phần luộm thuộm và không giống như những gì bạn kỳ vọng. Nhưng hãy bỏ thời gian tìm kiếm một chút, nhắm mắt lại và tìm kiếm những giá trị khác ở vùng đất xinh đẹp này – chắc chắn, bạn sẽ thấy Sapa vẫn còn nhiều điều vương vấn, và thậm chí bạn sẽ ra về với một nỗi nhớ và hoài mong lần gặp lại tiếp theo.